Ai đã là
lính thì đều biết chuyện đi giã ngoại là cơm bữa. Thời còn bao cấp mỗi lần đi
như thế, khâu hậu cần là đáng lo nhất (tự cung tự cấp, vì lính ở đâu có tiêu
chuẩn ở đó, khó nhờ vả được).
Khoảng
năm 1982 mình được anh Trần Thức Vân giao nhiệm vụ nghiên cứu các tài liệu về
bom từ trường của các đàn anh đi trước (giờ quên cả tên các anh rồi) để lắp ráp
1 vài mẫu đầu bom từ trường bằng linh kiện của Liên Xô (cũ). Có lẽ sau khoảng 1
năm, với linh kiện lĩnh tại Ban vật tư mình lắp được 3 mẫu, nhưng chỉ 1 mẫu có
độ nhạy và độ ổn định tạm chấp nhận được với điều kiện là dùng sensor từ tháo
ra từ quả bom của Mỹ, chứ nếu dùng sensor của Viện Vật lý thì độ nhạy không đạt
yêu cầu.
Sau khi
thử chán chê ở Viện, ở đường Hoàng Quốc Việt bây giờ (vì có xe ô-tô chạy qua) bọn
mình được lệnh mang mẫu lên Hòa Bình để thử với kíp nổ thật. Thế là 3 anh em nghễu
nghện trên 1 chiếc xe tải (mới tạo ra biến thiên từ trường đủ lớn) lên Hòa
Bình, cơ sở còn lại sau những năm Viện sơ tán.
Cả
ngày đi thử, chiều về tự làm cơm lấy. Có 3 người nên mình nhận công việc chẻ
củi, nhặt rau, cậu lái vo gạo, nấu cơm, còn ông bạn có mỗi việc làm thịt 1 con
gà. Mình thật thà làm luôn chân luôn tay, quay ra hắn vẫn nhởn nhơ chẳng làm gì
cả. Khi mình nhễ nhại đun được nồi nước sôi, bảo hắn: thịt gà đi. Hắn liền đè
nghiến con gà lên cái thớt, tay giơ dao thật cao, chém 1 nhát chí tử vào cổ
(gần phần thân) con gà làm cổ và đầu con gà văng đi 1 đoạn rõ xa. Mình chưa kịp
can ngăn, hắn chém luôn phát nữa bay mất 2 chân con gà. Mình vội kêu to (bắt
đầu ngu): Sao ông lại làm thế, ông kg biết làm thịt gà à. Hắn tỉnh bơ: kg làm
thế thì làm thế nào? Mình (lại ngu) mới giảng 1 bài cho hắn là làm thịt gà là
như thế nào. Hắn tỏ ra chăm chú nghe, rồi phát xanh rờn: rắc rối thế thì tớ
chịu, tớ kg biết làm, ông làm giúp cái. Mình ‘thương’ và tin hắn (lại ngu nữa!)
nên đông ý. Thế là hắn rửa tay đi chơi bóng. Còn mình hết cả mồ hôi, khô cả
người mới cùng chú lái xe làm xong bữa cơm. Lúc bê mâm lên hắn cứ tủm tìm cười
lại còn khen ngon. Về Viện mình kể lại, mọi người kg nén đc cười. Có người bảo
mình mày mà là con gái thì có chửa từ năm 12 tuổi. Hắn đã giả ngô, giả nghê để
lừa mình mà mình tưởng thật.
Hắn là
Trịnh Vạn Thiện, dân trường Trỗi 100%. Nói chung, dân này làm lính ngay từ khi
còn nhỏ nên thường hơn mình gần một chục tuổi quân. Vì thế nên tinh ranh hơn,
không còn tồ như dân “vadé – trong nước” như mình. Nhưng khi cần họ rất yêu
thương giúp đỡ đồng đội không hề tính toán.
thanks blog
Trả lờiXóa