HNV: Sắp kỷ niệm 30/4 cọp về đây bài
thơ nhiều ý nghĩa, tràn đầy cảm xúc. Đất nc này, non sông gấm vóc này,
.... này còn mãi NỢ các Bà Mẹ !
Tác giả: Đào Dục Tú
Tác giả: Đào Dục Tú
.KD: Chiến tranh lùi xa, người trực tiếp
cầm súng sống chết trong cuộc chiến đã tản mạn ra đi về cõi vĩnh hằng .
Mà đời đã sang trang nhiều thăng trầm dâu bể. Bài thơ giản dị đến mức
không cần thiết có lời tô vẽ thêm về cái vỏ hình thức bên ngoài . Có lẽ
còn lại như một ám ảnh người đọc là nắm dây diều mục nát trong bàn tay
mẹ già nua ngồi bậu cửa ngóng đợi đứa con ra trận mãi mãi không về .
Đây mới thực là bức tượng đài thuần Việt của một thời đâu dễ quên,
không thể nào quên (Đào Dục Tú)
Đọc đến đoạn kết của bài này, bỗng cay
mắt. Nhớ đến hình ảnh các bà mẹ VN ngồi nhai trầu bỏm bẻm trong lễ tuyên
dương BMVNAH năm nào trên truyền hình, khi đó, mình đã bật khóc.
Cảm ơn những người mẹ VN- đã sinh ra những
người lính, sinh ra dân tộc VN, gian truân, vất vả và hành trình đó
dường như còn xa lắm…
Cảm ơn anh Đào Dục Tú!
————
Bài thơ của tác giả Nguyễn Cảnh Bình - chưa quen tên với độc giả- mở đầu là câu hỏi không ai đáp của người mẹ:
Người ta nói hết chiến tranh
Sao con đi tự ngày xanh chưa về ?